VN88 VN88

Mẹ con dâm loạn – truyện loạn luân mới nhất

Con Linh bước vô phòng xong là xô mạnh cánh cửa đống xầm lại, nó muốn biểu lộ sự bực bội, khó chụi trong lòng cho bà Hạnh biết, nhưng hình như lúc này mẹ nó không quan tâm đến, đêm ngày bà cứ mãi lo xà nẹo với ông Hùng, Boyfriend của bà. Con Linh nằm úp mặt xuống giường, hình như nó không muốn nghe, muốn thấy cái cảnh bà Hạnh ỏng ẹo đú đởn với ông Hùng ngoài phòng khách.

Xem video mẹ con dâm loạn cực phê

Phim dành cho người trên 18 tuổi:

Đọc truyện loạn luân mẹ con dâm loạn

me con dam loan - truyen loan luan moi nhat hinh 1
Trong lòng con Linh, lúc nào nó cũng nhớ đến ba của nó, cho nên bất cư người đàn ông nào đế với ý định ve vãn, tán tỉnh mẹ nó là nó đều ghét. Con Linh càng nhìn cái mặt nham nhở, khả ố của ông Hùng, lúc nào cũng ăn diện theo kiểu “mày râu nhẵn nhụi, áo quần bảnh bao” thì nó càng nhớ thương ba nó, nó nhớ rõ cái ngày hai mẹ con nó ngồi trên xe đò ở bến xe lục tỉnh, ba nó đứng xớ rớ nhìn nó mà mắt rưng rưng như muốn khóc. Năm đó nó được sáu tuổi và mẹ nó vừa tròn hăm lăm, ba mẹ nó nhìn nhau mà không nói một lời nào hết, xe đò chạy đi, con Linh thấy mẹ nó cứ quay đầu nhìn lại nên nó cũng bắt chước nhìn theo, nó thấy ba nó vẫn còn đứng đó và đang đưa tay dụi dụi mắt.

Mãi sau này nó mới biết là ba nó đã hy sinh ở lại để hai mẹ con nó đi vượt biên, đó cũng là lần cuối cùng nó nhìn thấy ba nó, bởi vì khi vừa đặt chân đến đất Mỹ chưa tròn một năm thì nhận được tin ba nó đã chết vì bệnh lao. Chiếc thuyền nhỏ lênh đênh trên biển đến ngày thứ ba thì tai nạn xảy đến, hai chiếc thuyền Thái Lan đeo theo sát, cập hai bên, bọn cướp nhảy xuống biển lội sang chiếc thuyền nhỏ, mỗi tên cầm lăm lăm một con dao nhọn trong tay. Trên chiếc thuyền vượt biên không phải là không có đàn ông để kháng cự, nhưng vì phần lớn họ là dân thành phố, không quen sóng gió, hầu hết đều bị say sóng nằm la liệt trên thuyền. Bọn cướp biển ào ạt nhảy tới chỉa dao uy hiếp, lục soát từ người một, chúng lấy hết tất cả những gì mà chúng thấy là có giá trị. Tốp đàn ông bị chúng xét trước, dù có hay không chúng cũng đấm đá, hành hung để thị uy, rồi sau khi thấy không còn gì nữa, chúng đạp từng người xuống hầm rồi đóng xập cửa lại. Giờ đến phiên những người đàn bà bất hạnh, chúng xé toạc quần áo của họ, mằn mằn tìm từng chỉ, từng phân vàng dáu trong gấu áo, lai quần, và cười lên hô hố mỗi khi moi móc ra được một món đồ quý giá. Những món nữ trang này tuy chẳng là bao, nhưng đối với cuộc sống khó khăn nơi quê nhà thì đó là cả một gia tài nho nhỏ mà họ cố mang theo để làm vốn sinh nhai trong bước đầu trên vùng đất tạm dung. Nhưng trong giờ phút này hầu như chẳng ai còn luyến tiếc, họ chỉ muốn chúng lấy hết đi, miễn là tha cho họ. Nhưng số phận họ không được may mắn như vậy, sau khi lục tìm trong đống áo quần nhầu nát, dơ bẩn thằng xếp ra lệnh cho bọn đàn em chia nhau đi lục soát khắp nơi, sau khi thấy không còn gì nữa, bọn chúng bắt hết đám đàn bà qua tàu chúng rồi cột chiếc thuyền vượt biên có những người đàn ông đang bị nhốt dưới hầm kéo đi.

VN88